ALPHA BỊ EM KẾ ENIGMA ĐÁNH DẤU MANG THAI ÔM BỤNG BẦU BỎ TRỐN

Chương 16

Lục Tri Hằng không biết mình đã nói gì cuối cùng.

Tôi cũng không nhắc đến.

Cứ coi như chưa từng xảy ra.

Khi quyết định bỏ trốn, tôi nói đơn giản với mẹ tôi là phải đi công tác, thời gian sẽ hơi dài.

Mẹ tôi nói rất nhiều.

Bà khẽ thở dài, "Tiểu Diễn, con cũng thật là, tại sao phải cố gắng như vậy?"

Đúng vậy, tại sao phải cố gắng như vậy?

Có lẽ là lúc mới đến nhà họ Lục, bị người ta nói sau lưng là kẻ hút máu.

Hoặc là, bị trêu chọc rằng sau này không phải lo ăn lo mặc, coi như cũng thành phượng hoàng rồi.

Tôi cười cười, chuyển sang chủ đề khác.

Cúp điện thoại, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc.

Ở chỗ Lục Tri Hằng, phần lớn đều là quần áo, có thể bỏ.

Tôi đã lấy được lịch trình của Lục Tri Hằng từ chỗ Tống Bắc.

Còn thuận tiện đồng ý khi nào rảnh sẽ mời anh ta ăn cơm.

Cho nên tối nay, Lục Tri Hằng sẽ không về sớm như vậy.

Tôi lại đóng gói thêm mấy bộ áo ngủ của Lục Tri Hằng.

Để phòng khi cần thiết.

Nhưng không ngờ, lại bị bắt quả tang.

Mở cửa ra, Lục Tri Hằng đang đứng ở ngoài cửa.

Ánh mắt lạnh nhạt nhìn chiếc túi phía sau tôi.

Vẻ mặt âm trầm, "Anh định đi đâu?"

Tôi phản ứng rất nhanh, "Ở chỗ cậu gần nửa tháng rồi, tôi thấy không tiện tiếp tục làm phiền cậu, định về nhà."

"Về nhà?" Lục Tri Hằng nhìn tôi, giọng rất nhẹ, "Giang Diễn, trông tôi giống thằng ngốc à?"

Tôi: ...

Không giống.

Lục Tri Hằng nghiến răng nghiến lợi, "Lúc anh gọi điện thoại cho mẹ anh, tôi đã đứng ngay bên cạnh nghe."

Cậu ta dường như tức đến bật cười.

"Sao tôi không biết công ty sắp xếp cho anh đi công tác?!"

Lời đã nói đến nước này.

Hoàn toàn không thể giấu được.

"Anh muốn đi đúng không?"

 

back top